Thursday, March 10, 2011

Hoa Sữa trong thơ ca Việt Nam


Hoa sữa (Nguyễn Phan Hách)

Tuổi mười lăm em lớn từng ngày,
Một buổi sáng bỗng biến thành thiếu nữ.
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ ,
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu,
Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc.
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt,
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.

Tại mùa thu, tại em hay tại anh ?
Tại sang đông không còn hoa sữa ?
Tại siêu hình tại gì không biêt nữa ?
Tại con bướm vàng có cánh nó bay ?

Ðau khổ nhiều nhưng éo le thay.
Không phải thời Romeo và Juliette,
Nên chẳng có đứa nào dám chết,
Ðành lòng thôi mỗi đứa một phương.

Chỉ mùa thu còn trọn vẹn yêu thương,
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ,
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở ,
Có hai người xưa đã yêu nhau...





Tình yêu mùa hoa sữa

Anh quen em đúng vào mùa hoa sữa
Không phải tình đầu nhưng vẫn trắng trong
Bởi với anh bây giờ em là duy nhất
Người trước yêu anh đã bỏ theo chồng
Đúng lúc sang đông khi không còn hoa sữa
Cho lòng anh vắng lặng đợi thu về
Hoa sữa đầu mùa anh sẽ hái tặng em
Để gửi chọn tình yêu và nỗi nhớ
Để cuộc đời ta mãi có nhau
Để dẫu sang đông khi không còn hoa sữa
Vẫn nồng nàn hương vị của tình yêu
Cho quả sữa sẽ bay về muôn ngả
Hứa hẹn một mùa hoa sữa những năm sau.




Hoa sữa mưa

Mùa thu còn non trong vòm sấu
Làm sao em mong hoa sữa mưa?
Con đường về ngược dốc
Viên đá lăn mảnh đời thừa.

Mùa thu còn nhỏ trong mùa mắt
Làm sao em mong nắng thay màu
Những ngày đi mà không đến
Cuối đường có còn thương nhau?

Mùa thu còn ươm trong lòng phố
Một chút sen hồng bên cốm xanh
Làm sao em mong đời bất tận
Khi tình là đóa mong manh?

Mùa thu còn giữ trong vườn nắng
Một chút tình thơ chẳng có mùa
Em bình yên ngày hong tóc
Bao giờ thì hoa sữa mưa?




Chùm thơ Lâm Ngọc Quỳnh Anh

Thơ viết cho mùa hoa sữa

Đừng lang thang trên những con đường vắng
Đừng theo trăng quên cả lối về
Đừng thơ thẩn đi tìm hương hoa sữa
Đêm cuối mùa lạ lẫm những đam mê

Kỷ niệm mãi nhuốm màu bằng lăng tím
Người đã qua bao năm rộng tháng dài
Hoa sữa theo mùa thu phiêu lãng
Trăng bao lần nghiêng đậu xuống lòng ta

Hoa sữa tắt tình yêu về trong mộng
Ôi tình yêu chỉ thức lúc trăng tròn
Người có gì khi mùa hoa sữa hết
Trăng cau mày lạc lõng một tiếng em


Nếu một mai ai rời ký túc

Nếu một mai ai rời ký túc
Có nhớ chăng một góc giường tầng
Nơi đầu giường hòm tôn làm bàn học
Cửa sổ còn in dấu một vầng trăng

Giấy dán tường vẫn nguyên câu thơ cũ
Một mùa thu bỡ ngỡ nhập trường
Những buổi tối một mình lên thư viện
Hoa sữa theo cùng trang vở ngọt mùi hương

Và có những mùa đông se sắt gió
Ngủ chẳng yên, bài tập lớn gối đầu
Vừa ôn thi, vừa mơ về ngày Tết
Rồi ngày về chắc lại nhớ nhau

Ai có nhớ tháng ba mùa mưa bụi
Những sớm mai ký túc xá sương mờ
Vậy mà thoắt đã tới mùa hạ đỏ
Nắng cháy bừng như từ những cách chia

Nếu ngày mai ai rời ký túc
Ký túc từ mai vắng bóng một người
Ai có biết rằng có một người ở lại
Vẫn nhớ hoài một bóng người đi

Nguồn: Internet

No comments:

Post a Comment